Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012


Chạnh lòng ngày em bước qua quá khứ

Phố cuối mùa xao xác lá. Những con đường hun hút dài, buồn và dăng dẳng như nỗi nhớ cồn cào em dành cho anh. Thật tình cờ hôm nay em lại ngang qua con phố ấy, phố vắng người và cũng không mướt xanh như những ngày nắng cũ.

5 năm rồi em không dừng lại nơi đây, em cứ cố tình đi lướt qua mùa để cố kéo trái tim mình nghiêng về phía khác… Đơn giản vì tất cả đã trôi qua, tình yêu và những lời hứa, những lời hứa chở đầy gió, để rồi gió thổi những trăn trở và ước mơ ấy bay đi mất. Cũng như anh…
Em chưa bao giờ tự nhận mình yếu đuối, cho dù anh luôn nghĩ  em là một đứa con gái yếu đuối. Bản thân em thì thấy mình thật mạnh mẽ. Bằng chứng là em biết cách vượt qua nổi đau bằng chính những gì mình đang có, bằng những phút giây mình đang sống và bằng niềm vui mà mình tạo ra được. Đã có lúc em nghĩ cuộc sống này thật vô vị khi không còn có anh bên mình. Em chếnh choáng trong cơn say, ngập ngụa trong nổi buồn và triền miên với những giấc mơ trĩu nặng. Em nhớ anh vô cùng, nhưng nỗi nhớ ấy dù lớn đến bao nhiêu thì cũng không đủ sức kéo anh về lại bên em. Ngày xưa em không hề biết phía sau một lời chia tay là gì bởi cái ngày xưa ấy quá tròn đầy và tươi đẹp. Em cứ ngỡ mình sẽ mãi mãi thuộc về nhau, rằng tình yêu là một điều gì đó thiêng liêng và duy nhất. Nhưng bây giờ thì đã khác… chẳng có gì là mãi mãi, tình yêu cũng chỉ như một con sóng ngầm, nhẹ nhàng và êm dịu đấy nhưng cũng tức tưởi, aò ạt đến nhẫn tâm khi nước thuỷ triều lên. Và dĩ nhiên bây giờ em cũng đã hiểu rằng phía sau của một lời chia tay là xa lạ, bởi em và anh trước khi là người thương cũng chỉ là người xa lạ mà thôi.
Chiều nay, em bước đi trên con đường này, đi thật chậm để lắng nghe tiếng lá khô dưới chân mình xào xạc gãy, nghe thanh âm của cuộc sống thật êm đềm, và nghe lòng đã nhẹ lắm những nỗi đau của ngày cũ.
Em vẫn sẽ nhớ anh, nhưng điều đó không có nghĩa là em không thể quên được anh. Em đã xem anh là quá khứ, mà quá khứ cũng là một phần của một đời người, vậy tại sao không giữ nó ở một góc nào đó của tâm hồn, để thi thoảng có nhìn lại em vẫn mỉm cười vì mình đã được bước qua…
SUE NGUYỄN
Theo Infonet
Viết cho người xưa
Có lẽ ai cũng đã từng trải qua một lần thất vọng trong tình yêu. Những cuộc tình dang dở luôn để lại cho người trong cuộc những kỷ niệm vừa ngọt ngào vừa buồn bã. Nếu bạn có những tâm sự hoặc lời nhắn gửi tới "người ấy" của ngày xưa, hãy cùng chia sẻ với chúng tôi qua chủ đề "Viết cho người xưa".
Lưu ý:
Bài viết được chọn đăng cần có độ dài từ 300 chữ trở lên, được viết bằng tiếng Việt có dấu. Thư tham gia gửi về mục Tình yêu giới tính (email: zingnews@zing.vn), vui lòng ghi rõ chủ đề email là Tham gia Viết cho người xưa. Những độc giả muốn giữ kín danh tính có thể đặt bút danh cho mình ở cuối bài viết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét